CENTER FOR COMMUNITY HEALTH PROMOTION (CHP)
Khi chưa dính vào ma túy tôi cũng là một thanh niên nhiều hoài bão dù không thông minh như những người thông minh nhưng tôi lại rất giỏi bắt chước. Việc gì chỉ cần nhìn qua một lần là tôi có thể làm được ngay, từ nấu ăn cho đến sửa ôtô. Học không giỏi nhưng tôi học đều các môn, đến năm 1998 thi đỗ trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội
Cảm ơn Trung tâm Nâng cao Sức khỏe Cộng đồng (CHP) và những người mà tôi đã gặp khi tham gia dự án, từ ngày có dự án tôi thấy cuộc sống thêm nhiều điều thú vị hơn, ví như là quen được nhiều người bạn mới, biết được hoàn cảnh của mọi người, thấy mọi người vui vẻ mình cũng vui vẻ theo. Trước kia chưa có dự án cuộc sống khó khăn, hoàn cảnh đặc biệt khiến tôi hay cáu gắt vô cớ. Nhiều đêm nằm nghĩ tủi thân quá, bạn bè cùng trang lứa có con bồng con bế mà mình thì cứ thui thủi, ngày làm việc xong đêm đi ngủ sớm cứ ngày này qua tháng khác lặp đi lặp lại trong cơ cực, nghĩ càng lúc càng tủi.
Khi chưa dính vào ma túy tôi cũng là một thanh niên nhiều hoài bão dù không thông minh như những người thông minh nhưng tôi lại rất giỏi bắt chước. Việc gì chỉ cần nhìn qua một lần là tôi có thể làm được ngay, từ nấu ăn cho đến sửa ôtô. Học không giỏi nhưng tôi học đều các môn, đến năm 1998 thi đỗ trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội, Khoa Quản Lý Xã Hội, cuộc sống sinh viên xa nhà nhiều cám dỗ lại thêm bản lĩnh không vững, tôi đã thử “chơi” ma túy. Năm 2001 tôi bị Công an huyện Hàm Yên – Tuyên Quang (nơi gia đình tôi sinh sống) thử bắt buộc và đi cai nghiên tại Công trường 06. Dù vội vàng tôi vẫn xin nhà trường bảo lưu kết quả học tập vì còn muốn làm lại cuộc đời.
Nhưng số phận trớ trêu tháng 2 năm 2002 tôi được Trung tâm Y tế …..lấy mẫu máu đi xét nghiệm HIV lần một (18 người trong Công trường 06) khỏang một tháng sau cán bộ y tế lại vào lấy mẫu máu lần hai nhưng lần này chỉ lấy mẫu máu của 6/18 người trong đó có tôi. Với linh cảm không lành, tôi chờ đợi thông báo từ cơ quan y tế suốt một tháng mà không có, tôi ra trung tâm hỏi nhưng không ai trả lời chính xác, lờ mờ nghĩ trong đầu “hay là mình mắc bệnh”, rồi mọi việc tạm lắng xuống cho đến một thời gian sau tôi bị lên rona. Những băn khoăn lại ùa về, vì là sinh viên nên tôi đọc nhiều sách báo, không mất nhiều thời gian để suy nghĩ tôi đã trốn khỏi công trường 06 đi Hà Nội.
Đến bệnh viện Bạch Mai làm xét nghiệm HIV, kết quả dương tính. Cầm kết quả của mình trong tay trời đất như xụp đổ dưới chân mình, không thể tin nổi vào sự thật hiện hữu, tôi chán nản, không quay lại Công trường 06 nữa mà mình đi lang thang ở đất Hà thành. Đấu tranh tư tưởng và dằn vặt mình một tháng không lối thoát, tôi quyết định quay lại Công trường 06 làm nốt những việc phải làm. Những ngày tháng này tôi nghĩ là mình đã mất hết, ra khỏi Công trường 06 như con thiêu thân lao vào lửa, tôi lại “chơi” ma túy vì tôi đã nghĩ “sống để chờ chết thì sống làm gì”. Rồi không biết từ khi nào bố mẹ tôi cũng biết, bố tôi buồn lắm mà không nói gì, mẹ thương con gầy rộc người đi. Năm 2005 tôi vào rừng làm trang trại nhưng thực tế là trốn chạy. Trốn chạy những ánh mắt dè bỉu từ những người xung quanh. Vì thời đó nói đến HIV người đời nghĩ nó ghê gớm hơn bệnh hủi nhiều. Sợ hãi cùng cực tôi càng lao vào ma túy. Rồi việc gì đến nó cũng đến, tôi trải qua những ngày bạo bệnh suy sụp phaỉ nằm viện. Tôi phải mổ ápxe cơ . ..
Con người ta khi bước gần tới cái chết thì lại rất muốn sống, ham muốn được sống. Theo sự giới thiệu của người quen tôi xuống Trung tâm Y tế Dự phòng huyện Hàm Yên hỏi thuốc. lúc đó xét nghiệm CD4 của tôi chỉ còn 47 rồi mình được uống thuốc ARV vào cuối năm 2008. Sức khỏe của tôi hồi phục lại, tôi được tư vấn cách phòng chống cho người xung quanh. Giá như mình được tư vấn sớm hơn thì mình đã không bỏ phí mấy năm trốn chạy. Năm 2009, tôi mở xưởng làm lốp, rửa xe ôtô, giờ nghĩ lại quãng thời gian đó thật khủng khiếp, thật khó tin là tôi đã trải qua được thời gian đó. Nhưng giờ tôi thực sự sống lạc quan hơn vì tôi được mọi người chia sẻ. Nếu có được một điều ước tôi mong sao công tác truyền thồng thời đó mạnh mẽ như bây giờ thì sẽ không nhiều người mắc và chết do thiếu hiểu biết về ma túy và HIV.
Từ ngày thành lập nhóm tự lực Nghị lực – Hàm Yên – Tuyên Quang theo chương trình kêu gọi của CHP, kết nối được với mọi người tôi cảm thấy cuộc sống dễ chịu hơn trước nhiều lắm. Lại thêm sự giúp đỡ của cán bộ CHP, của cơ quan ban ngành ở địa phương và cộng đồng, tôi giờ đây thấy tự tin hơn trước đám đông. Đêm xuống không ngủ sớm nữa mà mở máy tính đánh những dòng chữ cho công tác truyền thông, ban ngày khi rỗi việc mình cũng đi “chém gió” như ai.
Hiện giờ Nhóm Nghị Lực bây giờ là nơi chia sẻ tâm tư tình cảm và hỗ trợ tâm lý cho thành viên cùng cảnh ngộ. Nhóm mặc dù chưa đủ mạnh để làm những việc lớn nhưng các thành viên nhóm biết cùng nhau làm được vài buổi truyền thông lồng ghép tại cộng đồng dân cư thuộc thị trấn Tân Dân và vùng lân cận. Mỗi buổi truyền thông mình như được tiếp thêm sức khi nhận được sự đồng lòng và thông cảm tại Tổ nhân dân Tân Trung. Khi tôi đọc xong bài truyền thông mọi người lặng đi, cuối buổi có người chia sẻ khi nghe bài truyên thông của tôi họ đã rơi nước mắt vì thương tôi.
Tôi cảm thầy rất vui và chỉ mong sao Nhóm Nghị Lực kết nối được với nhiều người, đưa được nhiều thông tin hữu ích về ma túy và HIV đến cho cộng đồng. Tôi nghĩ những nơi nào không có người nghiện chích và người nhiễm HIV thì càng phải truyền thông để họ phòng tránh lây nhiễm HIV/AIDS. Thật lòng mong những ca chuyển gửi càng ít người nhiễm càng tốt. Những người mới nhiễm tôi và nhóm sẽ dốc lòng tư vấn hết những hiểu biết về ma túy và HIV/AIDs cho họ, để họ không bị suy sụp như tôi ngày trước. Mong sao những ngày cuối cùng tôi làm được nhiều việc có ích cho xã hội.
Cảm ơn CHP cho mình cơ hội để chia sẻ và mang những thông tin hữu ích đến cho chúng tôi, cho cộng đồng. Đây chỉ là vài dòng tâm sự nhẹ nhàng thôi chứ ai trải qua mới biết nó khủng khiếp lắm. Mọi người ơi cố lên, cuộc sống vẫn tươi đẹp, tương lai vẫn đang ở phía trước.
TVH – Nghị Lực, Hàm Yên, Tuyên Quang
ột trưởng nhóm tự lực ở Tuyên Quang tham gia Dự án “Trao quyền” do CHP thực hiện năm 2012)